Tóc nâu

NGƯỜI TÌNH: QUÊ HƯƠNG




 
 
Tô vẽ những gì trên tranh nhớ
Sắc nét màu gì cho dịu êm
Con tim thầm lặng như thế đó
Giai điệu nguyên sơ tựa miếu đền.
 
Khung trời tháng tư nay bát ngát
Nắng tròn hôn nụ cánh hoa tươi
Ta vẫn bước mòn đường vạn lối
Chẳng khúc quanh nào được chung đôi.
 
Hỏi hồn có dại vương sương lạnh
Có trắng đêm thâu mộng khúc sầu
Lay lắt gió, từng chiều hiu quạnh
Khi tháng tư về, ai nhớ nhau?
 
Tháng tư ngâm mãi bài viễn xứ
Nát nhầu kỷ niệm, tháng tư ơi!
Đâu ai viết lại giòng lịch sử
Rách cả giang san, khóc mộ đời...
 
Như thể trần gian Tình chỉ một
Người tình tên rất đẹp: Quê Hương.
Lỡ yêu từ thuở đầu biết khóc
Xa nhau tang trắng khắp nẻo đường...
 

 

Được bạn: đưa lên
vào ngày: 11 tháng 6 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "NGƯỜI TÌNH: QUÊ HƯƠNG"